Vụ tự tử tập thể ở Hải Dương của năm em học sinh lớp 7 cùng buộc tay nhau lại và trầm mình dưới sông vào năm 2006 đã lùi vào quá khứ thì mới đây lại một vụ tử tử tập thể ở Đăk Nông cũng xảy ra với ba em nữ sinh lớp 7 làm xôn xao dư luận, không những làm gia đình đau lòng mà xã hội cũng rất quan tâm và lo lắng. Nguyên nhân nào đã gây ra những vụ việc không đáng có như thế? Sinh mạng con người rất đáng quý vậy tại sao các em lại tự kết liễu đời mình khi đang ở tuổi ăn, tuổi học, vô tư, không âu lo như vậy?
Theo tôi, để dẫn đến hành động dại dột đó cũng phải có nhiều yếu tố tác động trong thời gian dài. Thứ nhất là về phía gia đình vì gia đình ảnh hưởng nhiều nhất đến tâm tư, tình cảm, tư duy của các em. Các ông bố, bà mẹ ngày nay ai ai cũng đều tất bật kiếm tiền, không có thời gian quan tâm, chia sẻ với con cái. Họ chỉ biết cung cấp tiền, trang bị các phương tiện hiện đại cho con mình, bắt con mình phải học thật giỏi để không thua thiệt với bạn bè mà không biết rằng cái mà chúng cần là những câu hỏi han, những câu động viên, cần người lắng nghe khi chúng muốn chia sẻ. Đứa con nào cũng muốn nũng niệu với bố mẹ, kể chuyện ở trường ở lớp cho bố mẹ nghe, khoe thành tích học tập,.. nhưng khi đi học về chỉ một mình đối diện với bốn bức tường, có khi vài ngày không nhìn thấy bố mẹ, làm chúng rất buồn, không cảm nhận được hơi ấm của tình thương, rơi vào tuyệt vọng. Thành tích học tập không tốt lại bị cha mẹ gây áp lực, đe dọa, la mắng. Chúng cảm thấy rất mệt mỏi và như thế chúng sẽ phải tìm đến sự đồng cảm. Đó là nguyên nhân thứ hai. Những người đổng cảnh ngộ sẽ cảm nhận được rồi đến và chơi thân với nhau. Họ tâm sự những nổi buồn với nhau, rồi nỗi buồn của người này nối tiếp nỗi buồn của người kia làm thành một nút thắt mà chúng không thể nào tháo gỡ được, chúng nhìn mọi thứ theo hướng tiêu cực rồi sinh ra trầm cảm, nội tâm cứ dày vò không có đường thoát. Từ đó dẫn đến bị bạn bè cùng lớp cô lập, học hành sa sút, thầy cô than phiền, trách mắng. Làm cho chúng cảm thấy cuộc đời này chẳng ai quan tâm, yêu thương mình cả, mình sống trên đời này để làm gì và muốn tìm sự giải thoát. Mà cách giải thoát tốt nhất là tìm đến cái chết, chúng tin là bên kia thế giới sẽ tươi đẹp hơn chứ không phải cô đơn, mệt mỏi như cuộc sống hiện tại. Nhưng đó mới chỉ là suy nghĩ, nghĩ đến lúc khi mình chết đi cũng thấy sợ, phải có tác động nào đấy quá mạnh mẽ làm chúng có đủ dũng cảm để đối diện với cái chết. Vậy là một ngày nào đó, về nhà chúng chứng kiến cha mẹ bất hòa, không ai chú ý tới sự tồn tại của chúng cả, đến trường bị thầy cô la mắng, bạn bè không quan tâm, cảm thấy vô cùng lẻ loi, không có gì níu kéo trên cõi đời này nữa và chúng quyết định tìm đến nơi tươi đẹp hơn bằng cái chết.
Cho nên, các bậc phụ huynh cần lắng nghe con mình hơn, chia sẻ với chúng những niềm vui, nỗi buồn với các con. Cho dù công việc có bận đến đâu cũng cố gắng sắp xếp thời gian quan tâm, hỏi han con mình. Ví dụ như trước khi đi ngủ, bạn nên ghé phòng con mình hỏi xem hôm nay trong lớp có chuyện gì vui không, vòng tay ôm con để con cảm nhận sự yêu thương từ gia đình, kể vài chuyện cổ tích cho con ngủ,… Cuối tuần cả gia đình nên ra ngoài ăn nhà hàng, đi dạo ngắm cảnh đường phố hoặc xem cùng nhau xem phim,… Đặc biệt là đừng đặt nặng quá vấn đề học tập cho con trẻ. Vì trẻ em như búp trên cành, biết ăn biết ngủ biết học hành là ngoan. Kiến thức phải học từ từ không thể một ngày một bữa mà có thể học hết được, và cũng phải tùy vào khả năng tiếp thu của từng người, nếu nhồi nhét kiến thức nhiều quá sẽ bị phản tác dụng. Hãy cho chúng tham gia các câu lạc bộ, giao lưu kết bạn để lấp khoảng trống, các hoạt động thể dục thể thao cũng giúp giải tỏa căng thẳng rất nhiều. Phụ huynh cũng nên để ý đến nhóm bạn mà con mình chơi, khuyên răng chúng đừng chơi với những thành phần xấu, tiêu cực. Đối với nhà trường, nên dùng biện pháp giáo dục, khuyên răng chứ đừng bạo lực tinh thần với các em. Nên mở các lớp ngoại khóa nhằm hướng các em có những suy nghĩ tích cực hơn, cho các em thấy cuộc đời này rất tươi đẹp và đáng sống.
Ý kiến bạn đọc